Trong tình yêu Thiên Chúa tự so sánh mình với hình ảnh người mẹ:
“Như mẹ hiền an ủi con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy” (Is 66,33). Hình ảnh người mẹ vốn là một hình ảnh đẹp, con cái thường thích mẹ ở sự mềm mỏng dịu dàng, và ít gần cha vì cha cứng rắn và thường hay nóng nảy. Do vậy, người mẹ trong gia đình rất quan trọng, người mẹ ở bất kỳ phương diện nào, vai trò nào cũng đẹp.
– Ở vai trị người nữ: người nữ được coi là phái đẹp, đẹp ở phong cách bên ngoài dễ thấy và cả ở tính cách bên trong. Người nữ là hiện thân của sự dịu dàng, đoan trang, nhân hậu, bao dung, hiền hoà, kiên nhẫn và mềm mỏng. Người nữ thể hiện khí chất hung hăng, thì người đời sẽ cho là đanh đá; người hay đưa điều, đặt chuyện, nói xấu người khác thì được gọi là kẻ buôn dưa lê; người bạo ăn, bạo nói thì bị coi là nhiều nam tính … một số những biểu hiện như thế đã làm mất đi nét đẹp của người nữ. Đức Khổng tử đã gói trọn phẩm hạnh của người nữ trong 4 chữ : công, dung, ngôn, hạnh, mà cho đến nay vẫn còn nguyên giá trị.
+ Công: biểu hiện sự đảm đang vén khéo của người nữ. Khi còn con gái biết giúp mẹ cha lo lắng công việc nhà, khi lập gia đình biết vén khéo cho gia cang, xây dựng gia đình thành một tổ ấm yêu thương và khéo dạy dỗ con cái.
+ Dung: nét mặt luôn vui tươi thể hiện một tâm hồn trong sáng, gần gũi và thân thiện. Người đẹp không nhất thiết phải có một khuôn mặt đẹp, nhưng cần thể hiện nét sinh động đáng yêu bằng những nụ cười đúng lúc, đúng nơi.
+ Ngôn: người ta không đòi hỏi sự giữ gìn trong ngôn từ nơi người đàn ông, song lại rất khắt khe với người nữ về điểm này. Một người nữ không biết xử dụng những ngôn từ đúng mực, lịch thiệp và nhã nhặn rất dễ bị xét nét.
+ Hạnh: là đức hạnh của người nữ. Ông bà thường nói : cái nết đánh chết cái đẹp, người nữ không đẹp nhưng có một phẩm chất tốt, có đầy đủ những phẩm tính của một người nữ, thêm một chút văn hoá trong ứng xử, thì người nữ ấy sáng giá hơn người nữ đẹp mà vô duyên. Chính đức hạnh, chính nội tâm đẹp mới toát lên được trên khuôn mặt một sự thu hút và lôi cuốn. Một tâm hồn bình an, không ganh ghét, không đố kỵ sẽ luôn giữ cho mình một nét mặt đáng yêu, không cau có. Cho nên giữa “hạnh” và “dung” luôn có một mối tương quan mật thiết.
Cách đây không lâu, con đọc thấy một số bài viết than thở về các cô gái hiện đại bây giờ. Bài viết đầu tiên tác giả kể lại rằng: cho đến nay anh ta đã ngoài 40 tuổi mà vẫn là lính phòng không (nghĩa là chưa vợ). Lý do đưa ra là vì anh không tìm thấy một người con gái thuỳ mỵ đoan trang và kín đáo biết e thẹn. Khi mẹ anh gợi ý cho một cô hàng xóm, cô này khá xinh nên anh cũng định bụng sẽ làm quen, nào ngờ cô ấy lại đến tấn công anh tới tấp theo kiểu “cọc đi tìm trâu” vậy là anh ta đánh bài chuồn. Cô thứ hai làm ở cơ quan, thông minh lanh lợi, anh tưởng sẽ đến làm quen nhưng nào ngờ cô ấy cũng phải lòng anh và cũng tấn công trước, thế là anh rút êm. Mãi không thấy con có bạn gái, mẹ anh giục, anh cũng có ý đi tìm ý trung nhân vừa để làm vui lòng mẹ, vừa để chia tay với đời độc thân vốn đã chiếm của anh hơn nửa đời người. Một lần, anh nhìn thấy một cô gái chạy xe trên đường, có khuôn mặt ngây thơ như thiên thần, anh tiến tới làm quen. Thế nhưng sau lần mời uống nước đầu tiên, cô gái tự động đến nhà xăng xái làm mọi chuyện cho anh, cho mẹ anh. Cô gọi điện réo anh liên tục, khiến anh hoảng sợ và cũng chia tay. Anh kết luận rằng: bây giờ muốn tìm một cô gái biết một chút e thẹn, hoạ chăng có là nữ thánh.
– Vai trò người vợ:
Có một lần giúp tĩnh tâm cho giới Hiền Mẫu giáo xứ Đaminh, hôm ấy trùng vào dịp xưng tội của giáo xứ, nên có một số gia trưởng đến nhà thờ và vào tham dự, con có mời hai vị lên và phỏng vấn một chút, câu hỏi của con là : một người vợ lý tưởng cần có những đức tính nào ? thì cả hai vị đều trả lời : có lòng bao dung, tha thứ và thông cảm. (Không biết có phải các ông lắm tội quá nên cần được vợ tha thứ thông cảm hay không mà tha thứ quan trọng đến thế). Con hỏi tiếp :
Trong ba mẫu phụ nữ sau ông thích mẫu người nào?
+ Một người vợ rất đảm đang, vén khéo, nữ công gia chánh thì trên cả tuyệt vời, giỏi nuôi con, giỏi cả kiếm tiền, nhưng mỗi tội rất đanh đá, chua ngoa, khiến chồng sợ, con khiếp và hàng xóm cũng tránh né luôn.
+ Một người vợ rất hiền nhưng lại vụng về, không biết làm gì kể cả những việc tối thiểu của người phụ nữ trong gia đình, mọi cái đều dựa vào chồng.
+ Một người vợ chỉ thường thường bậc trung, không có tài năng như mẫu người thứ nhất, nhưng chị chịu học hỏi, chịu khó lắng nghe, phẩm tính thì trung dung : không hiền quá cũng không dữ quá.
Không biết có phải vì nể bà xã đang ngồi dưới hay không mà hai vị gia trưởng không dám trả lời thẳng vào câu hỏi là chọn mẫu nào, chỉ nói loanh quanh, đại loại như: khi con chọn vợ, thấy cô ấy hợp nhãn thì cưới làm vợ, chứ nếu bảo chọn mẫu nào thì thật khó nói.
Đến khi con hỏi chung các mẹ các chị ở đó, thì tất cả đồng thanh trả lời: chọn mẫu thứ 3. Điều ấy chứng tỏ rằng ai ai cũng biết những gì tốt cần làm, cần học hỏi, cầu trau dồi, và những gì không tốt cần phải loại đi dần dần, điều gì là cái đẹp cần duy trì, điều gì không hay cần phải dẹp bỏ. Tuy nhiên, một điều mà chúng ta không thể phủ nhận đó là: mọi người có thể nói giống nhau, nhưng khác nhau ở việc làm. Nghĩa là, khi nói, chúng ta nói được điều hay, nghĩ được điều tốt, nhưng khi làm thì chưa chắc, không phải ai cũng có thể can đảm chỉ làm điều tốt như mình đã nói hay đã nghĩ. Chẳng vậy mà Thánh Phaolô đã nói: điều tôi muốn, tôi lại không làm; còn điều tôi không muốn thì tôi lại làm.
– Vẻ đẹp của người mẹ: Ngạn ngữ Đan mạch có câu: “nếu biết từ nào dịu dàng hơn tiếng “dịu dàng” để diễn tả sự êm ái, mịn màng của hai đầu gối một người mẹ thì tôi sẽ dùng ngay.” Người mẹ cũng là trung tâm của nhiều ca khúc rất hay, rất cảm động : “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào”; “từ khi con vừa biết nói, trên môi đã vang tiếng mẹ, bên tai đã vang tiếng mẹ…mẹ là quê hương của con …” Tình yêu của người mẹ phải ánh gần nhất tình yêu của Thiên Chúa: tình yêu vô vị lợi. Tình mẹ thường là tình vô điều kiện, con hư mẹ cũng thương, con ngoan mẹ cũng thương, con xấu hay đẹp mẹ vẫn thương. Mẹ yêu con không phải vì con mình đáng yêu, nhưng chỉ vì đó là con mình, thế thôi.
Có một câu chuyện kể rằng: một em bé rất xin có tên là Mến Thương. Ở trường, người ta lấy làm lạ vì bàn tay trái của em luôn nắm chặt như cất giữ một cái gì quý lắm. Ai cũng thắc mắc không biết em đang giữ bí mật gì vậy. Cô giáo em gặng mãi, em mới nói: con đang giữ chiếc hôn của mẹ. Mỗi sáng, khi đưa em đến trường, mẹ hôn vào tay em và nhẹ nhàng gấp những ngón tay xinh xắn của em lại rồi mỉm cười nói: Con yêu dấu, con hãy luôn giữ lại mùi hương của tình yêu mẹ trong tay dù con làm bất cứ việc gì con nhé!
Nếu như mọi người người phụ nữ đều hiểu rằng, tình yêu của mình có ý nghĩa rất lớn đối với con cái, và là cách duy nhất để thể hiện nét đẹp của người mẹ, chắc sẽ không tiếc để tìm mọi cơ hội biểu lộ tình yêu của mình nhiều hơn.
Tuy nhiên, có nhiều người mẹ rất yêu con, nhưng tiếc là yêu con không đúng cách, yêu không đúng lúc làm mất đi giá trị của tình mẫu tử và là tiền đề cho lời chê bai của người đời: “con hư tại mẹ, cháu hư tại bà.” Vì lẽ, tình yêu đích thực không thể làm hư con cái, nhưng biểu lộ quá đáng, không đúng chỗ làm cho con cái cảm thấy bị ức chế, sự bao bọc quá đáng làm cho con cái mất tự do, dễ dẫn đến nổi loạn, có người lại để con cái tự do thái quá dẫn đến phóng túng. Điển hình là xã hội hôm nay tồn tại một lớp “quý tử” gây biết bao tai nạn cho người khác, và nhức nhối cho xã hội : nào đua xe, đâm chém, xì ke – ma tuý … Vâng, lòng mẹ luôn dạt dào tình yêu, nhưng người mẹ cũng cần phải học để biết biểu lộ tình yêu cho hợp lý.
Tạm kết: Một điều không thể phủ nhận: phái nữ là phái đẹp, không đẹp kiểu này thì đẹp kiểu kia, không đẹp mặt này thì đẹp mặt khác, không đẹp bên ngoài thì đẹp bên trong. Chẳng vậy mà người ta thường nói : không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp. Và một khi người phụ nữ chúng ta ý thức mình mang hình ảnh vẻ đẹp của Thiên Chúa thì mỗi người cần phải biết gìn giữ nét đẹp và làm cho mình đẹp hơn lên trong mắt người khác bằng cách trau dồi những đức tính cần có của người phụ nữ. Cho dù ở thời đại nào, môi trường nào, hay văn minh đến đâu, nét đẹp của nữ tính vẫn giữ nguyên giá trị, và luôn được mọi người trân trọng. Thêm nữa, vẻ đẹp của các mẹ các chị chính là vẻ đẹp mà Thiên Chúa đã gởi gắm, thì các mẹ các chị phải sống làm sao để người ta nhận ra vẻ đẹp hoàn hảo của Thiên Chúa nơi các mẹ các chị mà thêm lòng yêu mến Thiên Chúa.
Xin cầu chúc các mẹ các chị luôn là hình ảnh vẻ đẹp cụ thể của Thiên Chúa, và Thiên Chúa sẽ luôn hãnh diện vì vẻ đẹp của Ngài đang được các hiền mẫu công giáo phác hoạ ngày càng rõ nét hơn.
Admin
Link nội dung: https://caigihay.vn/nguoi-me-hinh-anh-ve-dep-cua-thien-chua-1732543505-a10218.html